Bởi vì quả bóng tròn Bởi vì quả bóng tròn
TT- – AT - Mười tuổi, tôi lần đầu xem World Cup, tôi chỉ là câụ bé biết xem, biết ngưỡng mộ những pha ghi bàn, vui sướng, buồn bã cùng những thất bại và chiến thắng. Lúc đó tôi không biết gì về chiến thuật, việt vị... gì cả.
Nhưng có lẽ World Cup năm đó ở Pháp như một cánh cửa mở ra tình yêu của tôi với bóng đá. Quả bóng tròn dường như có một sức hút mãnh liệt, nhưng bạn chỉ cảm nhận được điều đó nếu thật lòng yêu.
Tôi nhớ khoảnh khắc mà Zidane nâng cao cúp vô địch, nhớ khoảnh khắc đội Hà Lan gục ngã ở chấm penalty, nhớ khoảnh khắc Blanc hôn lên cái đầu trọc của chàng thủ môn Barthez, khoảnh khắc chàng tiền vệ tóc vàng Beckham thất vọng rời khỏi sân sau chiếc thẻ đỏ trong trận gặp Argentina, khoảnh khắc Owen dẫn bóng thần tốc và kỹ thuật như một vị thần gió rồi buông một nhát dao sắc lẹm để ghi một trong những bàn thắng đẹp nhất trong lịch sử World Cup, nhớ sắc áo carô của Croatia, nhớ hình ảnh Ronaldo thất vọng gục xuống sân Stade de France. Với một cậu bé mười tuổi, dường như ngày hội bóng đá của toàn cầu này quá sức hấp dẫn và mới lạ.
Mười hai năm sau World Cup năm đó, câụ bé tôi đã khá "rành rẽ” trong bóng đá. Cuộc sống cũng có nhiều thứ để bận rộn, lo lắng hơn nhưng tình yêu ngày nào thì vẫn nguyên vẹn. Với bóng đá, tôi vẫn là cậu bé buồn vui, bực tức theo những cung bậc của bóng đá một cách hồn nhiên và đơn thuần.
Bóng đá trong mắt tôi, điều đẹp nhất của nó không phải chỉ là những pha bóng, những khoảnh khắc trên sân cỏ mà còn là việc chúng ta có thể sống với những cảm xúc thật trong bóng đá. Ở đó, chúng ta có thể ôm nhau nhảy cẫng lên hò reo cùng một chiến thắng nào đó, có thể khoác vai nhau buồn bã cùng một trận thua của đội nhà, có thể tức tưởi cùng nhau lên án phán đoán sai lầm nào đó của trọng tài dẫn đến quả penalty nghiệt ngã, cho dù chúng ta chỉ là những người xa lạ cùng yêu thích một đội bóng.
Bỏ qua những bộn bề trong cuộc sống, nhờ có những đêm đá bóng, cả nhà hay bạn bè lại ngồi bên nhau bên... tô mì hay ca trà đá, bàn luận về những trận cầu sắp đến, cá cược với nhau chầu ăn sáng hay chầu cà phê. Bỏ qua những vất vả mưu sinh, người ta vẫn chờ có World Cup để thỏa thích với ngày hội lớn nhất của làng túc cầu, với những cái tên đã rực sáng.
Người ta có thể tính toán từng chiến thuật với từng đối thủ nhưng chẳng ai tính toán được những bất ngờ, những cảm xúc thăng hoa, thậm chí người ta còn có thể phấn khích, điên dại vì bóng đá. Sau này khi bắt đầu xem nhiều hơn bóng đá thế giới, tôi ngưỡng mộ vô cùng những cổ động viên nhiệt thành, họ vẫn đứng hò reo, ca hát, vỗ tay cho các cầu thủ con cưng của mình dù kết quả có như thế nào. Cảm xúc trong bóng đá khiến ai cũng như những đứa trẻ cuồng nhiệt với trò chơi yêu thích của mình.
Không chỉ riêng World Cup, cứ mỗi mùa bóng trôi qua, dù là cúp gì, đều để lại trong tôi rất nhiều khoảnh khắc khó quên. Nhưng với World Cup, tôi sẽ không quên khoảnh khắc đầu tiên tôi ấn tượng với cái tên Zidane mà sau này đã trở thành thần tượng lớn của tôi và khoảnh khắc tôi nhìn thấy anh đi lướt qua chiếc cúp vô địch sau chiếc thẻ đỏ oan nghiệt, kỳ World Cup đó là lần cuối cùng tôi còn có thể thấy thần tượng của mình đảo chân, dẫn bóng trên sân cỏ. Đỉnh cao vinh quanh với hương vị hạnh phúc tuyệt vời và vực sâu thẳm của thất vọng. Bóng đá còn như một cuộc đời thu nhỏ, có những tượng đài sừng sững nhưng theo thời gian cũng phải có những đổi thay, cũng có những làn sóng mới.
Yêu lắm tinh thần tự hào dân tộc, bỏ lại những khoản tiền lương kếch sù ở câu lạc bộ, tất cả lại siết tay nhau trong màu áo quốc gia. Yêu lắm những cái bất ngờ gọi tên những đội bóng hay những vì sao mới của làng túc cầu như làn sóng đỏ mang tên Hàn Quốc ở World Cup 2002 hay những cái tên mới như Lahm, Schweinsteiger... của cỗ xe tăng Đức ở World Cup 2006.
Yêu lắm những kịch tính khó đoán, đến phút 90 chưa hẳn là đã hết, hồi hộp với những loạt penalty chết người. Yêu lắm những pha bóng đẹp, những cú phô diễn kỹ thuật, những bước chạy thần tốc, những pha ghi bàn kết liễu đối phương, những pha bay người phá bóng của các thủ môn.Yêu cả những khoảnh khắc ăn mừng bàn thắng, một chút cuồng nhiệt, một chút rồ dại, một chút thăng hoa. Yêu cả những nét mặt buồn vui, căng thẳng, thất vọng, lạnh lùng. Và có lẽ là cả những nghiệt ngã. Đó chính là bóng đá, đẹp, giàu kịch tính và cũng lắm điều trái ngang.
Bóng đá như một người tình tuyệt vời mỗi ngày đều mở ra cho ta nhiều điều bất ngờ, mới mẻ. Bóng đá cũng như một người tình trong đời, cũng có lúc ta vui, ta hạnh phúc, cũng có lúc ta buồn, ta thất vọng, cũng có lúc làm ta phải kinh ngạc, cũng có lúc "ngoan ngoãn" theo mong muốn của ta. Bởi vì quả bóng tròn nên nó quá khó đoán và cũng quá hấp dẫn. Bởi vì quả bóng tròn nên chỉ có thể thấy và hiểu hết nét đẹp của bóng đá nếu thật lòng yêu. Bởi vì quả bóng tròn nên nếu yêu xin hãy sống thật với những cảm xúc thật.